Non tháng nay má yếu sức hẳn. Tuy ăn được ngủ được nhưng rất ít nói và phát âm không được rõ như trước. Má lại thường nằm thấy ác mộng hay sao ấy mà khi giật mình dậy cứ hay nói mấy câu không đầu không đuôi, đặc biệt là hay rên. Con cháu đến thăm, ai má cũng biết hết nhưng có vài đứa má không nhớ tên. Hình như có vài đứa buồn tủi thân vì bị má quên tên. Tính đến năm nay 2018 thì má đã 95 tuổi rồi.
Dạo này mình về thăm má thường hơn. Mỗi tuần, nhìn lịch thấy thứ sáu hoặc thứ bảy là má lại nói với Thu và chị Năm: “Bữa nay thằng Sĩ nó về”.
Thật ra ông Trời rất công bằng và Chúa thì đầy lòng thương xót. Mình nhớ trước đây lúc chưa vào đạo, má còn sợ chết lắm. Vậy mà từ lúc được Cha đến nhà rửa tội, được có tên Thánh rồi chừng như má đã quên luôn chữ “chết”. Mình nhớ khi nói Cha nghe chuyện má cứ hay nghĩ đến chuyện chết thì Cha đã mĩm cười hiền từ, nhẹ nhàng nói với má: “Bà được ơn gọi của Chúa rồi nên đừng lo lắng chuyện chết nữa nhé, chỉ là về nước Chúa mà thôi”.
Mấy ngày tết dương lịch vừa qua mình về với má, vui thật trọn vẹn. Có vợ chồng bé Hai và vợ chồng Hưng về thăm và lì xì cho má nữa. Tội nghiệp Huyền về thấy hết nước yến liền đi siêu thị mua cho má. Nước yến mắc tiền lắm, một hủ nhỏ thôi đã ba bốn chục ngàn. Lúc trước ông sui của Hưng Huyền vẫn thường biếu cho má.
Còn hơn tháng nữa thôi thì đến tết nguyên đán Mậu Tuất rồi. Tết này cậu Út bên Canada về trễ, 17/1 mới được nghỉ. Nhưng vậy cũng hay, đến lúc ấy con cháu khác phải đi làm hết rồi thì còn có Út về “thay ca”. Giờ mình đang nghĩ đến chuyện trước tết về sẽ rủ chị Sáu đi mua mai và mấy chậu hoa khác cho sân nhà tươi thắm như mọi năm có Út và Chín “chuyên trách”. Những chậu mai mấy năm trước vừa nở đúng giao thừa vừa lâu tàn. Năm nay hy vọng cũng sẽ được vậy để nhà được nhiều điềm lành, để má được luôn mạnh giỏi.
Cầu Chúa chúc lành cho cả gia đình Bà Hai Rết.
Tạ ơn Chúa.
Amen.
(04/1/2018)
SĨ HUỲNH